..
3 tuần trước
ý là hả, hôm nay á, lúc t ra về sau giờ học như mọi ngày thôi.ông t ra đón t về, thì mọi chuyện sẽ không có gì hết cho đến khi..khi đã đi gần đến chỗ đường để về nhà rồi thì..đm có một con chó lao từ bên kia đường sang bên chỗ xe ông t đang đi,rồi chuyện gì đến cũng phải đến mặc dù ông t chạy chậm nhưng vẫn kh thoát được, hai ông cháu té xe lăn đùng ra. về khúc đó thì khỏi nói nữa đi ha, NHƯNG, từ giây phút bị ngã đó tới lúc về tới nhà luôn, ông t vẫn kh thèm hỏi thăm t tí nào. lúc về nhà á, ông t có kể cho bà với chị gái t nghe. haha, họ cũng đéo quan tâm gì tới t hết. t biết như vậy là ích kỉ, dù gì ông t cũng bị thương đầy người và t cũng chỉ bị trầy xơ xơ thôi, nhưng mà..t buồn chứ, cô đơn lắm, kiểu như là trong cái ngôi nhà này không ai coi t là cái quái gì hết, t hỗn lắm đúng không? t sai đúng không ?dù gì trong nhà t cũng là người nhỏ tuổi nhất mà t lại nói như vậy..haha t viết ra không phải để nghe chửi thêm nữa, t chỉ thắc mắc là t bị cảm giác như vậy nhiều rồi, sao giờ tự nhiên buồn nhỉ, ngộ thật:)))
t cũng không cần thương hại, mọi người đọc thì đọc, đừng phán xét bất cứ điều gì nhé. t thật sự mệt rồi..
2
148
Chia sẻ
Bình luận (2)
Bài viết liên quan