Gia đình thế này em không chấp nhận được, mình ly hôn đi
6 tháng trước
Đó là câu nói mình đã nghe từ vợ không dưới 5–7 lần, dù chúng mình chỉ mới kết hôn được hơn 5 tháng.
Mình năm nay 29 tuổi k56 , sinh ra và lớn lên ở một vùng nông thôn. Gia đình mình từng rất khó khăn: bố mẹ nghèo vì trước kia làm ăn thất bại, một phần cũng vì bố mình từng chơi bời, dẫn đến phá sản. Mình là con thứ hai trong gia đình có ba chị em. Chị gái đã lập gia đình, em gái út thì còn nhỏ và hiện đang sống cùng bố mẹ. Vì hoàn cảnh, mình phải bôn ba làm ăn xa quê từ sớm.
Ngay sau khi kết hôn, mình đi làm việc ở nước ngoài, dự định hoàn tất thủ tục để bảo lãnh vợ sang cùng. Trong thời gian chờ đợi, vợ mình sống chung với bố mẹ chồng và em gái mình. Tuy nhiên, do khác biệt về môi trường sống và áp lực khi ở nhà chồng, vợ mình bắt đầu cảm thấy không hài lòng.
Cô ấy cho rằng cách bố mẹ mình đối xử không công bằng giữa các con. Ví dụ, bố mẹ coi con gái và con trai như nhau. Bố thì thường tỏ ra ưu ái chị gái mình hơn. Về đất đai, bố mình từng nói sẽ chia cho mình 7–8 phần, còn lại chia cho chị và em gái 2–3 phần. Vợ mình không đồng ý với điều này, cho rằng bố mẹ thiên vị con gái, còn chị gái thì bị xem là tham lam tài sản của nhà chồng.
Vợ không nói thẳng với bố mẹ, mà thường xuyên phàn nàn, chỉ trích họ với mình. Ban đầu mình cố gắng nghe và an ủi, nhưng về lâu dài, chính mình cũng trở nên áp lực và đôi lúc nói lại. Từ đó hai vợ chồng hay cãi nhau. Và gần như mỗi lần cãi nhau, vợ mình đều đưa ra yêu cầu ly hôn.
Cả hai đứa lại còn khá khắc khẩu. Mình là người thích nhẹ nhàng, mềm mỏng. Còn vợ thì dễ cáu gắt, nóng nảy — một phần mình hiểu là vì cô ấy chịu áp lực khi sống trong môi trường mới. Đỉnh điểm là vào dịp Tết, gia đình mình có tổ chức ăn uống, trong đó có các cô chú bác ngồi đánh bài ăn tiền, và bố mình cũng tham gia. Vợ mình rất dị ứng với bài bạc, nên tối hôm đó chúng mình lại cãi nhau. Cô ấy đòi bỏ về ngay trong đêm. Hôm sau mình đã chủ động gọi cả gia đình lại để nói chuyện và thuyết phục bố không chơi bài bạc tại nhà nữa. Khi đó vợ mới tạm dịu lại.
Tuy nhiên, sau đó bố mình vẫn để cho người thân trong họ chơi bài ở nhà (dù bản thân ông không tham gia), và một lần nữa, vợ mình lại đòi ly hôn.
Mình chỉ mong cô ấy hiểu và thông cảm: bố mẹ mình, dù thế nào, cũng vẫn là bố mẹ. Mình không thể bỏ rơi họ. Nhưng vợ mình lại thường xuyên chỉ trích: bảo mẹ mình ghê gớm, chê bố bài bạc, nói em gái thì lười biếng, còn chị gái thì là “ác quỷ” và tham lam.
Mình thực sự rất áp lực. Vợ nói rằng cô ấy không thể sống trong một gia đình như vậy. Giờ chỉ còn đúng 5 ngày nữa là mình đón được cô ấy sang nước ngoài để vợ chồng đoàn tụ, vậy mà cô ấy nhất quyết đòi ly hôn.
Mình thực sự rơi vào bế tắc.
13
1,064
Chia sẻ
Bình luận (13)
Bài viết liên quan
1 kịch bản mở rộng của :""Tôi" còn là tôi không?" MẮT TRÁI CỦA QUỶ Tôi là một đứa con gái mồ côi. Bà nội nuôi tôi từ bé. Mẹ bỏ đi, không thư từ, không lời nhắn. Người trong làng chỉ nói: “Nó đi lập ng...
10 bình luận • 1,263 lượt xem • 5 tháng trước
Sau 10 năm, mình quay lại Hà Nội, mọi thứ đã thay đổi rất nhiều và mình cũng vậy. Mình là nữ, cựu sinh viên NEU, năm nay đã hơn 35 tuổi, có một con. Mình kết hôn năm 2013, sau 5 năm yêu nhau khi gặp n...
23 bình luận • 1,666 lượt xem • 6 tháng trước
Hà Nội, ngày 13/11/2025 Gửi đến bố, Một ngày buồn lại trôi qua. Con nghĩ điều có thể khiến con khóc duy nhất chính là gia đình, con có thể vượt qua mọi thứ chỉ có cảm xúc con không thể vượt qua được. ...
1 bình luận • 148 lượt xem • 3 tuần trước
Hà Nội, ngày 13/11/2025 Gửi đến bố, Một ngày buồn lại trôi qua. Con nghĩ điều có thể khiến con khóc duy nhất chính là gia đình, con có thể vượt qua mọi thứ chỉ có cảm xúc con không thể vượt qua được. ...
1 bình luận • 152 lượt xem • 3 tuần trước
Mình là một đứa con gái.Từ thời c1, mình đã chẳng nổi trội về mặt nào cả, mình nhút nhát, nhưng mình không hề tự ti vì ngoại hình có chút mũm mĩm của bản thân, thậm chí còn tự tin về cả làn da ngăm củ...
20 bình luận • 1,153 lượt xem • 5 tháng trước